Trung Quốc "khởi động máy in tiền" - Dòng tiền từ Trung Quốc có thể khuấy động thanh khoản toàn cầu

Diệu Linh
Junior Editor
Các nhà giao dịch thường nói: khi Trung Quốc hắt hơi, cả thế giới cảm lạnh. Vậy điều gì sẽ xảy ra khi Trung Quốc bắt đầu thở ra lửa? Có lẽ chúng ta sắp có câu trả lời.

Nếu ví nền kinh tế toàn cầu như một cỗ máy khổng lồ, thì tiền chính là dầu bôi trơn, và Trung Quốc vừa bắt đầu tiếp nhiên liệu. Sau nhiều tháng trì trệ, guồng quay tiền tệ của quốc gia này đang tăng tốc trở lại. Tăng trưởng cung tiền M1 đã tăng vọt lên 4.6% so với cùng kỳ năm trước, một cú xoay chuyển mạnh mẽ từ mức èo uột 0.4% hồi đầu năm. Các nhà giao dịch từng thờ ơ trước những tín hiệu chính sách từ Bắc Kinh giờ đang chăm chú theo dõi, với đôi tai căng ra nghe ngóng.
Điều này không chỉ là câu chuyện nội bộ. Cung tiền của Trung Quốc đóng vai trò như nhịp tim ngầm của thanh khoản toàn cầu. Khi Phố Wall vẫn mải mê theo dõi từng bước đi của Powell và chỉ số CPI, làn sóng thay đổi thực sự có thể đang hình thành từ cỗ máy in tiền của Bắc Kinh. Với quy mô M1 lên tới 16 nghìn tỷ USD, gấp đôi so với 8 nghìn tỷ USD của Mỹ (không tính tiền tiết kiệm), Trung Quốc tạo ra một “làn sóng ngầm” ảnh hưởng sâu rộng tới thanh khoản toàn cầu, từ Jakarta, Frankfurt cho tới chính Phố Wall.
Tại sao M1 lại quan trọng hơn M2? Vì M1 phản ánh dòng “tiền nóng”, các khoản tiền gửi không kỳ hạn mà doanh nghiệp sử dụng để mở rộng sản xuất, chứ không phải để phòng thủ. Ngược lại, M2 bao gồm cả tiền tiết kiệm, thứ thường tăng khi người dân lo ngại. M1 chính là phong vũ biểu của sự tái khởi động đầu tư. Nó mang tính chu kỳ, nhạy cảm và đi trước diễn biến thị trường. Nếu lược bỏ các yếu tố nhiễu loạn, điều đọng lại là một tín hiệu rõ nét: khẩu vị rủi ro đang quay trở lại tại Trung Quốc.
Đây mới là điều đáng chú ý: tăng trưởng thực tế của M1 từ lâu đã được coi là quả cầu pha lê đáng tin cậy của nền kinh tế Trung Quốc, đi trước các chỉ báo thực tế như Chỉ số Li Keqiang (dựa trên dữ liệu đường sắt, tiêu thụ điện năng và tín dụng) từ 3 đến 6 tháng. Đà hồi phục hiện tại cho thấy khả năng tăng trưởng công nghiệp, mở rộng tín dụng và thậm chí cả chỉ số giá sản xuất (PPI) sẽ tăng tốc trong thời gian tới. Dù bạn đang theo dõi giá đồng hay lợi suất trái phiếu châu Á, đây là dạng tín hiệu có thể làm sáng bảng radar của giới đầu tư.
Bổ sung thêm vào bức tranh là đà tăng trở lại của tiền gửi doanh nghiệp không kỳ hạn, sự ổn định trong phát hành trái phiếu chính quyền địa phương và tăng trưởng tín dụng tích cực, hệ thống tài chính Trung Quốc đang chuyển từ phòng thủ sang tấn công. Giá cổ phiếu ngân hàng hồi phục, xây dựng nhà ở ổn định trở lại, và đầu tư tài sản cố định bắt đầu nhích lên từ cả khối tư nhân lẫn nhà nước.
Ngay cả lợi suất trái phiếu cũng tham gia vào sự thay đổi này. Kể từ thời điểm “Ngày Giải phóng” dưới thời Trump, lợi suất trái phiếu chính phủ Trung Quốc đã âm thầm tăng lên mức cao nhất trong vòng 12 tháng, củng cố quan điểm rằng bóng ma siêu lạm phát đã lùi xa. Mảnh ghép cuối cùng còn thiếu chính là một đường cong lợi suất dốc hơn, một dấu hiệu then chốt cho thấy nền kinh tế đang bước vào một chu kỳ tăng trưởng mới.
Dĩ nhiên, những người hoài nghi sẽ cho rằng tác động lan tỏa toàn cầu từ Trung Quốc đã suy yếu so với trước. Điều đó không sai. Nhưng các kênh truyền dẫn vẫn hoạt động hiệu quả. Mức thặng dư thương mại khổng lồ với Mỹ và phần còn lại của thế giới vẫn giữ vai trò như một đường ống dẫn tiền mạnh mẽ vào nền kinh tế toàn cầu.
Chưa kể, băng giá trong quan hệ Trung-Mỹ có dấu hiệu tan chảy. Với những tín hiệu cho thấy Trump đang dịu giọng để mời Tập Cận Bình tham gia một hội nghị thượng đỉnh, triển vọng hợp tác song phương có thể được khơi thông. Ngay cả những tin đồn về khả năng khôi phục dòng chảy chip giữa các công ty Mỹ và khách hàng Trung Quốc (xin chào Nvidia H20) cũng góp phần củng cố câu chuyện hòa dịu. Không ít người tự hỏi liệu mục tiêu thực sự của bất kỳ cuộc gặp Trump-Tập nào sắp tới có phải là “kéo” Bắc Kinh làm đối trọng, giúp xoa dịu căng thẳng địa chính trị với Moscow.
Đừng quên Cục Dự trữ Liên bang Mỹ. Về lý thuyết Fed độc lập, nhưng trong thực tế, sức ép chính trị đang nóng lên. Jay Powell vẫn tại vị, nhưng chiếc ghế của ông đang nóng dần lên khi Nhà Trắng ngày càng can thiệp sâu hơn và lạm phát có dấu hiệu quay trở lại. Nếu Powell thoái lui, hoặc bị bãi nhiệm, thị trường sẽ chao đảo trong lúc sóng thanh khoản từ Trung Quốc bắt đầu dâng cao.
Tóm lại, trong khi giới đầu tư còn mải đếm từng câu chữ của Powell, họ có thể đang bỏ lỡ một sự thật lớn hơn: ngòi nổ của chu kỳ tái lạm phát toàn cầu có thể đã được châm… không phải ở Washington, mà tại Thượng Hải.
Điều đó đồng nghĩa với việc một làn sóng lạm phát mới có thể xuất hiện ngay khi tưởng chừng mọi thứ đang lắng dịu. Lợi suất thực có thể giảm, các ngân hàng trung ương có thể tiếp tục bị tụt hậu, và chu kỳ định giá toàn cầu sẽ được kích hoạt trở lại.
Giữa một thế giới đầy tiếng nhiễu, chân lý xưa cũ vẫn đúng: hãy đi theo dòng tiền. Và hiện tại, mọi con đường đều đang dẫn về phương Đông.
fxstreet