Cú sốc từ Trump và món hời đầu tư bất ngờ

Huyền Trần
Junior Analyst
Một đợt điều chỉnh thị trường do chính sách thuế quan từ chính quyền Trump đã mang đến cơ hội mua vào hiếm có. Tôi đã tận dụng thời điểm để tăng mạnh tỷ trọng đầu tư vào cổ phiếu Anh và Nhật Bản, qua đó giúp danh mục phục hồi và đạt mốc lợi nhuận sáu chữ số. Tuy nhiên, bài toán phân bổ lại tài sản — đặc biệt là với trái phiếu — vẫn còn bỏ ngỏ.

Bài viết dựa theo quan điểm của Stuart Kirk
Bạn có biết rằng các ký tự tiếng Trung dùng cho cụm từ “khủng hoảng do thuế quan” lại giống với cụm từ “cơ hội mua cổ phiếu rõ ràng”? Tôi học được điều này từ Reddit.
Và còn điều gì có thể mô tả chính xác hơn món quà mà cuộc khủng hoảng tháng trước mang lại? Dựa trên một loạt chính sách mơ hồ từ Nhà Trắng, phần lớn hiện đã bị hủy bỏ hoặc tạm dừng — những thị trường chứng khoán yêu thích của tôi đột nhiên mất giá đến 15%.
Cảm ơn Donald! Tôi nhanh chóng tính toán rằng cổ phiếu Anh và Nhật Bản đã bị bán tháo quá mức so với ngay cả những dự báo bi quan nhất về ảnh hưởng của thuế quan lên dòng tiền dài hạn. Có thể quỹ cổ phiếu châu Á của tôi cũng rơi vào tình trạng tương tự, nhưng tôi không chắc chắn vì căng thẳng giữa Trump và Trung Quốc.
Ngay lúc đó, tôi đã quyết định sẽ mua quỹ ETF theo dõi chỉ số FTSE 250. Và giờ đây, sau hơn 30 ngày, tôi đã thực hiện kế hoạch đó và như bạn có thể thấy trong bảng dưới đây. Cổ phiếu vốn hóa vừa và nhỏ của Anh đã chuyển từ định giá quá thấp sang mức hấp dẫn một cách khó tin.
Tương tự, tôi đã tăng gấp đôi tỷ trọng cổ phiếu Nhật Bản trong danh mục đầu tư vào tháng trước. Giờ đây, gần một nửa danh mục của tôi được phân bổ vào đất nước mà tôi từng đến nghỉ phép vào năm 1991, làm công nhân xây dựng, mặc quần và mang đôi giày hai ngón đặc trưng.
Vấn đề lớn nhất của tôi là nên bán khoản nào để thực hiện hai khoản đầu tư này. Việc bán quỹ năng lượng khá dễ quyết định, vì quy mô của nó quá nhỏ để tạo ra ảnh hưởng đáng kể, dù tôi rất yêu thích quỹ này.
Nhưng tôi muốn đầu tư mạnh hơn vào thị trường Anh và Nhật Bản, không chỉ dừng ở mức tăng thêm 5%. Tôi muốn tận dụng tối đa đợt điều chỉnh ngắn hạn này. Vấn đề là tôi không có sẵn tiền mặt và cũng không muốn bán quỹ cổ phiếu châu Á của mình.
Giải pháp duy nhất là bán quỹ ETF chính phủ. Tôi đã rút toàn bộ 132,000 bảng để đầu tư vào thị trường Nhật Bản, còn số tiền thu được từ quỹ năng lượng được phân bổ vào cổ phiếu vốn hóa vừa của Anh. Không có áp lực gì đâu, Sir Keir — giờ ông đang nắm giữ 36% lương hưu của tôi.
Những độc giả thường xuyên hẳn đã quen với việc tôi không ngại chia sẻ những sai lầm trong đầu tư. Tôi đã gặp không ít cú sốc suốt vài thập kỷ qua. Vì vậy, mong bạn đừng khó chịu khi tôi nói rằng lần hoán đổi trái phiếu sang cổ phiếu Nhật lần này là một thành công.
Khi Trump khiến thị trường trái phiếu chao đảo hồi đầu tháng 4, tôi đã kịp bán quỹ Chính phủ kỳ hạn ngắn đúng lúc giá tăng mạnh. Và tôi còn bán đúng đỉnh trong ngày — 94 bảng. Hiện tại, giá đã giảm xuống còn 90 bảng.
Thời điểm tôi đầu tư vào Nhật cũng khá lý tưởng, trừ việc nhà môi giới của tôi đưa ra mức giá mua tệ nhất trong ngày — điều tôi đã than phiền cách đây hai tuần. Dù vậy, tôi vẫn thu được khoản lợi nhuận lớn. Quỹ Năng lượng Thế giới mà tôi đã bán cũng liên tục lao dốc kể từ đó.
Nhờ tất cả những yếu tố may mắn trên, danh mục đầu tư của tôi cuối cùng đã chạm mốc 538,330 bảng — mức đỉnh mà tôi từng tiệm cận trước khi Trump khiến thị trường rơi vào hỗn loạn. Tính từ khi bài viết đầu tiên trong loạt “Skin in the Game” được đăng vào tháng 11 năm 2022, tôi đã đạt lợi nhuận sáu con số.
Tỷ suất lợi nhuận danh nghĩa là 23%, tương đương với mức sinh lời hàng năm là 8.7%. Như vậy, tôi đang đi đúng lộ trình để đạt mục tiêu một triệu bảng vào sinh nhật thứ 60 — mục tiêu đòi hỏi lợi nhuận trung bình 9% mỗi năm.
Để đạt được điều đó, có thể tôi sẽ cần thêm vài đợt khủng hoảng nữa — đặc biệt là vì tôi không sở hữu loại tài sản duy nhất mang lại mức lợi nhuận đó (trước lạm phát) trong thế kỷ qua: Cổ phiếu Mỹ. Tôi sẽ cần hoặc là thêm khủng hoảng, hoặc một bước ngoặt lớn trong đà vượt trội của thị trường Mỹ so với phần còn lại của thế giới.
Điều này hoàn toàn có thể xảy ra. Thực tế, năm nay đã có dấu hiệu như vậy. Nhưng ngay cả khi Mỹ tiếp tục dẫn đầu, các quỹ cổ phiếu khác trong danh mục của tôi vẫn có khả năng hoạt động tốt trong bối cảnh đó. Điều khiến tôi trăn trở hơn là lỗ hổng khổng lồ trong danh mục — phần dành cho trái phiếu.
Tôi đang do dự. Như tôi từng viết, hầu hết các sách giáo khoa tài chính đều đồng thuận rằng nên phân bổ một phần đáng kể vào trái phiếu. Có thể không nhiều như trước kia — vì tuổi thọ con người đã tăng lên. Hơn nữa, con út của tôi mới ba tuổi. Tôi không có kế hoạch nghỉ hưu sớm, nên có thể chịu được rủi ro cao hơn.
Nhưng tôi cũng đồng tình với quan điểm — thường được đồng nghiệp Rob Armstrong nêu ra — rằng thị trường trái phiếu khó có thể tái lập hiệu suất vượt trội như trong hai thập kỷ qua. Nợ công cao, lạm phát trung bình tăng, biến động dân số và xu hướng phi toàn cầu hóa đều cho thấy lãi suất sẽ duy trì ở mức cao (nghĩa là giá trái phiếu sẽ thấp hơn).
Tôi cũng lo ngại về ý nghĩa của việc vàng và tiền mã hóa tăng giá mạnh — điều này phản ánh sự suy giảm niềm tin của nhà đầu tư vào chính phủ. Cần chú ý đến những tranh cãi gần đây về trần nợ Mỹ và mức tăng mạnh của chi phí hoán đổi rủi ro tín dụng (CDS) đối với trái phiếu chính phủ kỳ hạn 5 năm.
Sự thật là, giá trái phiếu đã biến động dữ dội kể từ “tai nạn Orange Crash” và thực sự, chưa ai tôi từng đọc có thể giải thích rõ ràng nguyên nhân. Vì vậy, tôi muốn chờ thị trường ổn định hơn trước khi đưa ra quyết định đầu tư tiếp theo.
Trong lúc đó, hơn 80% khoản tiết kiệm hưu trí của tôi hiện đang được đầu tư vào Anh và Nhật Bản. Đó là một canh bạc lớn. Ganbatte, lão già! Tôi cảm thấy hài lòng với lựa chọn này — xét trên tương quan tương đối — vì tôi tin rằng hai quốc gia này đang cung cấp giá trị đầu tư tốt nhất hiện có.
Tuy nhiên, xét về giá trị tuyệt đối, hành động của tôi vẫn mang tính phi lý, như tôi từng thừa nhận. Nếu tôi thực sự tin rằng thị trường Mỹ đang bị định giá quá cao, thì khi bong bóng vỡ, mọi thị trường khác cũng sẽ bị ảnh hưởng. Những gì diễn ra trong tháng 4 đã phần nào chứng minh điều đó.
Và nếu tháng vừa rồi chỉ là một cú hồi kỹ thuật (dead cat bounce) thì sao? Có lẽ tôi nên rút 100,000 bảng và cảm ơn các vị thần vì đã cho tôi cơ hội cuối cùng để thoát khỏi thị trường. Biết đâu lại có một câu châm ngôn Trung Quốc nào đó trên Reddit có thể giúp tôi đưa ra quyết định đúng đắn.
Financial Times